Vợ chồng em trai tôi đã kết hôn được 3 năm, tổng thu nhập mỗi tháng gần 50 triệu, và đã sống chung với bố mẹ tôi trong 2 năm. Sau đó, vì bố mẹ tôi hối thúc quá nhiều về việc sinh con, các em cảm thấy không thoải mái và quyết định chuyển ra ngoài để có không gian riêng.
Tôi từng có cuộc trò chuyện riêng với các em về vấn đề con cái. Cả hai đều không mặn mà với việc sinh con, thay vào đó, họ muốn kiếm tiền để có thể thoải mái đi du lịch, ăn uống và tận hưởng cuộc sống cá nhân. Họ cho rằng có con sẽ gây tốn kém, có thể dẫn đến tranh cãi vợ chồng và chiếm mất thời gian chăm sóc, nuôi dưỡng, chưa kể tương lai đứa trẻ có thể không đáp ứng được kỳ vọng hay thậm chí gây khó khăn cho cuộc sống.
Với suy nghĩ ích kỷ, chỉ muốn hưởng thụ, không muốn hi sinh, nếu ai cũng nghĩ như các em thì thật không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi rất phản đối quan điểm của các em và khuyên sinh con sớm để không phải hối hận lúc về già. Nhưng các em rất bảo thủ.
Thấy các con lười sinh đẻ, bố mẹ tôi không thể chờ đợi được nữa nên đưa ra phần thưởng giá trị. Nếu em dâu sinh con trong năm sau thì 500 triệu sẽ thuộc về em ấy. Trong lúc em dâu đang lưỡng lự thì em trai tôi nói ngay:
“Nếu mẹ cho con ngôi nhà 4 tỷ này thì con sẽ suy nghĩ việc có con”.
Câu nói của em trai làm mẹ tức đến nỗi ôm ngực rồi nằm vật ra ghế. Mẹ khóc và than thở, cả đời lúc nào cũng lo lắng và làm mọi việc vì con. Vậy mà mong muốn nhỏ nhoi của bà, các con cũng không thể thực hiện được.
Sinh con là trách nhiệm và nghĩa vụ của thế hệ sau để duy trì nề nếp gia phong của gia đình, dòng họ. Vậy mà nhắc đến sinh con, em tôi lại đòi mẹ phải cho cả gia sản.
Nhà tôi có những 3 anh em, sao bố mẹ có thể để hết gia sản lại cho em út được? Yêu cầu em ấy đưa ra thật quá quắt khiến bố mẹ tôi không thể chấp nhận.
Nhưng mẹ tôi vẫn không từ bỏ việc ép em dâu phải sinh con, nếu năm sau không chịu sinh đẻ, mẹ tôi sẽ từ mặt con cái.
Khi biết ý định của mẹ, em dâu hờ hững nói tùy mẹ. Gia đình tôi thật sự bế tắc không biết phải nói sao để các em chịu có con đây?
Dung Nguyễn