Suốt 12 năm qua, chúng tôi sống chung với vợ chồng con trai. Con dâu là người hiền lành, chăm chỉ và luôn đối đãi chân thành với gia đình chồng. Công việc của con là bán thịt ngoài chợ, ngày nào cũng phải dậy từ sớm để đi lấy hàng ở chợ đầu mối rồi mang về bán gần nhà.
Dù bận rộn là thế, nhưng mỗi khi vợ chồng tôi nhờ vả điều gì, con dâu luôn cố gắng sắp xếp thời gian để chu toàn. Những khi cần đi bệnh viện hay về quê nội ngoại, chúng tôi thường nhờ con dâu đưa đi, phần vì con tận tâm, phần vì con trai hay cáu gắt, khó chịu mỗi khi bị nhờ vả.
Con dâu bán hàng ngoài chợ vào buổi sáng, buổi chiều về nhà làm việc nhà. Con làm luôn tay luôn chân, chưa bao giờ tôi thấy con được ngủ trưa. Buổi tối con còn phải thức khuya dạy các cháu học bài. Không chỉ giỏi kiếm tiền mà còn đảm đang việc nhà, vậy mà chưa bao giờ tôi nghe thấy con kêu than nửa lời.
Nếu không có sự đảm đang tháo vát của con dâu, chắc gia đình tôi không thể yên ổn như ngày hôm nay.
Tuần vừa rồi, con dâu bị ốm và mấy người bạn cùng bán hàng đến thăm. Lúc tôi đang chăm cây cảnh ngoài ban công thì vô tình nghe thấy một người bạn của con khen gia đình tôi giàu có, nhìn chỗ nào cũng toàn tiền.

Ảnh minh họa
Con dâu nói bố mẹ chồng giỏi giang nên kiếm được nhiều tiền, tháng nào cũng được bố chồng cho 50 triệu chi tiêu, chẳng tiêu hết nên mới góp tiền xây nhà to, mua nội thất xịn như vậy.
Nghe thế mà tôi giật mình đánh rơi cả lọ hoa. Vợ chồng tôi nào có cho con dâu được đồng nào, ngày trước đóng góp với con cái được 200 triệu để xây nhà, nhưng ngôi nhà to rộng này xây hết hơn 2 tỷ, tiền đó đều là của con trai và con dâu làm ra. Vợ chồng tôi năm nay gần 80 tuổi, ăn ngủ còn chưa lo xong, đâu ra mà tháng nào cũng cho con dâu 50 triệu. Tôi đoán con dâu nói vậy để mát mặt vẻ vang với bạn hàng nên cũng im lặng. Tự nhiên tôi thấy xấu hổ với con dâu, con luôn nghĩ cho bố mẹ chồng nhưng chúng tôi lại chẳng giúp được gì các con thế này.
Dung Nguyễn