Hôm qua, vợ đưa cho tôi xem đoạn clip về một cô gái bị “cấp trên” bắn dây thun vào cổ tay vì không đạt được kết quả tốt, vì thiếu trung thực, vì “không bùng nổ”, sau đó một loạt các cô gái khác cũng bật khóc vì “chạm tới cảm xúc”. Xem xong mà tôi chỉ biết hãi hùng. Vì mức độ nguy hiểm của trò chơi. Tôi không biết các cô ấy ấy ở công ty nào, làm cái gì. Nhưng tôi thấy hành động của họ không phù hợp dưới góc nhìn của tôi.
Vợ tôi bẽn lẽn ngượng ngùng nói: “May mà hồi đó vợ không đi theo chị Nhung, nếu không giờ chắc cũng bị chồng chê rồi”.
Nói về vấn đề này, tôi lại nhớ cách đây 3 năm, vợ tôi quen một người phụ nữ tên Nhung, lớn hơn vợ tôi vài tuổi. Mỗi lần gặp, chị Nhung đều mặc vest trắng hoặc xanh, trông rất lịch sự. Chị ấy ăn nói nhẹ nhàng, khuôn mặt được trang điểm kỹ lưỡng. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, thật sự chị ấy toát lên vẻ thành đạt. Vì vậy, vợ tôi rất ngưỡng mộ chị Nhung.
Đi đâu chị cũng đi ô tô và có lái xe riêng. Chị giới thiệu mình là giám đốc khu vực miền Bắc của một công ty lớn nào đó mà giờ tôi cũng không nhớ nổi nữa.
Tôi hỏi vợ tại sao quen chị Nhung, vợ trả lời rằng vợ được mời tới một cuộc hội thảo, trong đó chị Nhung là khách mời lên chia sẻ kinh nghiệm kiếm tiền. Nghe xong mà vợ tôi “mê” luôn. Cô ấy tìm gặp chị Nhung, xin chụp ảnh cùng, rồi xin được chị “chỉ bảo” thêm. Thế là dần dần vợ tôi thành “đàn em” của chị. Cô ấy một mực xin nghỉ việc kế toán ở công ty để theo chị Nhung làm giàu.
2 tuần mà vợ tôi đi tới 4 cái hội thảo, mỗi lần là một bộ váy áo đẹp, thuê thợ trang điểm kĩ càng. Tôi lúc đó không hiểu lắm công việc của vợ nhưng thấy vợ năng nổ, tích cực nên cũng không ngăn cản.
Không biết chị Nhung và nhóm bạn của chị nói gì với vợ mà sau 1 tháng, vợ tôi đòi rút 400 triệu tiền tiết kiệm chung của 2 vợ chồng để đầu tư vào công ty của chị. Vợ bảo chỉ cần đổ tiền vào 1 lần này là mình chỉ cần ngồi không hưởng thành quả. Rồi cái gì mà “chủ động tài chính”, “tiền đẻ ra tiền”, “không cần làm mà vẫn có tiền lợi nhuận hằng tháng”… Càng nghe vợ nói, tôi càng mơ hồ và phát hiện ra đây không phải là cách mà vợ tôi có thể kiếm được tiền.
Việc đầu tư tài chính không phải đơn giản. Có nhiều người đã thành công, nhưng cũng nhiều người đã thất bại. Huống chi một người như vợ tôi, loanh quanh cả năm với vài ba con số và sổ sách giấy tờ, đâu có hiểu thế nào là đầu tư. Giờ nghe lời người khác, ôm hết tiền trong nhà đi với giấc mộng làm giàu một cách chóng vánh, không cần làm mà vẫn có ăn thế này thì tôi thấy rất rủi ro. Thế nên tôi ngăn cản kịch liệt.
Hai vợ chồng cãi nhau đến mức phân phòng ngủ riêng. Vợ tôi còn đòi ly hôn để được lấy tiền chia tài sản, đầu tư vào công ty chị Nhung với mong muốn “chứng minh cho tôi thấy”…
Tôi phải nhờ cả bố mẹ đẻ tôi và bố mẹ vợ khuyên bảo, vợ tôi mới thôi không nằng nặc đòi tham gia nữa. Chuyện bẵng đi vài tháng thì vợ tôi không liên lạc được với chị Nhung nữa, 2 năm sau thì nghe tin có người bị lừa mất trắng vài trăm triệu thì vợ tôi mới thôi nghĩ tới chuyện làm giàu kiểu này.
Cho nên tôi nghĩ, trước khi đầu tư vào một công ty, doanh nghiệp, hội nhóm nào thì cũng phải tìm hiểu thật kỹ, đừng vội vàng tham làm giàu mà rồi tốn công tốn của, để lại nhiều hệ lụy khác.
Ngọc Thương