Tôi và chồng cũ đã ly hôn được 5 năm. Hiện tại, tôi có tổ ấm mới và chuẩn bị chào đón con trai đầu lòng. Nếu cuộc hôn nhân đầu tiên là chuỗi ngày bất hạnh và đau đớn thì cuộc hôn nhân thứ hai lại mang đến cho tôi niềm hạnh phúc trọn vẹn.
5 năm trước, tôi từng sống chật vật cả về vật chất lẫn tinh thần tại nhà Bình – chồng cũ. Chúng tôi kết hôn 3 năm nhưng tôi không có tin vui. Bình là con trai duy nhất trong nhà, mang áp lực phải sinh con nối dõi. Dù tôi đã cố gắng rất nhiều, nhưng đứa trẻ vẫn không đến với chúng tôi.
Ngặt nỗi, tôi bảo chồng cùng đi khám thì bố mẹ chồng lại mắng mỏ. Mẹ chồng trách tôi trù ẻo, sức khỏe chồng tôi tốt như thế, sao lại có thể có bệnh về đường con cái? Bà đổ hết mọi tội lỗi vô sinh lên người tôi. Bà còn là người thu hết tiền lương của vợ chồng tôi với lý do tiết kiệm và chi tiêu hợp lý. Bà chê tôi tiêu hoang, phí tiền, sau này không có tương lai… Dù làm lương cao mà tôi không được chi tiêu thoải mái, cần mua gì cũng phải ngửa tay xin tiền mẹ chồng.

Ảnh minh họa
Vì quá yêu chồng nên tôi cố gắng chịu đựng bố mẹ chồng. Cho đến khi chính chồng cũng đổ lỗi rằng tôi là người gây ra đau khổ cho cả nhà chồng. Rằng anh ta khao khát đứa con, còn tôi thì “gà không đẻ được trứng”… Lúc này, tôi mới nhận ra, mình đã phí mất 3 năm trời cho người không xứng đáng.
Thế là chính tôi đã viết đơn ly hôn, kết thúc 3 năm hôn nhân.
Ly hôn vài tháng sau, tôi nghe tin chồng cũ lấy vợ mới. Còn nghe đồn vợ mới của anh ta đã mang thai. Tôi cười thầm trong lòng. Tôi đã đi khám và sức khỏe sinh sản của mình hoàn toàn bình thường. Như vậy, nguyên nhân vô sinh chỉ có thể là do Bình mà thôi.
Tôi mới lập gia đình mới được vài tháng thôi. Ngay tháng đầu tiên, tôi đã có thai. Tuần trước, vợ chồng tôi đi siêu thị để mua đồ sơ sinh. Vô tình, tôi gặp mẹ chồng cũ ở đấy.
Bà nhìn bụng bầu của tôi mà loạng choạng. Thấy sắc mặt bà mà tôi hả hê vô cùng. Bởi theo tôi biết, chồng cũ tôi đã phát hiện ra, đứa trẻ mà anh ta thương yêu, cưng chiều hết mực lại không phải là con ruột. Anh ta đi khám, còn phát hiện mình bị vô sinh. Nghe những chuyện đó nhưng tôi không hề bận tâm, nghĩ ngợi gì. Bây giờ gặp mẹ chồng cũ, nhớ lại những cay đắng mà bà từng đổ oan cho mình, lại thấy bà muốn té ngã mà tôi vui sướng. Đúng là quả báo cho người oan nghiệt mà.
Mỹ Hạnh