Tôi và vợ cũ ly hôn được 5 năm rồi. Chúng tôi chưa có con chung nên việc thỏa thuận ly hôn cũng tiến hành rất nhanh và thuận lợi. Điều tôi lo lắng nhất lúc đó là mẹ vợ mình. Bà sống một mình ở quê, làm nghề buôn đồng nát, cuộc sống khá khó khăn. Mỗi tháng tôi đều gửi cho bà 4 triệu để chi tiêu. Rời khỏi tòa án, tôi vẫn đưa cho vợ cũ 10 triệu, nhờ gửi cho mẹ vợ.
Năm ngoái, tôi kết hôn lần nữa. Vợ mới là một người hoạt bát, quyết liệt, tự tin. Cô ấy có công việc tiến triển, sang năm sẽ lên chức phó giám đốc. Do đó, thu nhập của cô ấy cũng cao hơn tôi.
Sau khi cưới, Chi không muốn sống ở căn nhà cũ của tôi mà đề nghị tôi chuyển đến căn hộ chung cư cô ấy mới tậu. Yêu vợ, tôi đã đồng thuận. Nhưng sau đó, tôi nhanh chóng hối tiếc.
Vì quá quyết đoán và giàu có nên Chi có ý xem thường chồng. Cô ấy tự ý mua sắm mọi thứ mà không bao giờ hỏi qua ý kiến tôi. Tôi góp ý thì cô ấy trả lời thẳng thừng: “Đây là nhà em, em muốn làm gì thì mặc em chứ”.
Tôi bàn với Chi việc sinh con vì tuổi tôi đã lớn. Chi gạt bỏ đi, bảo rằng còn đang phấn đấu vì sự nghiệp nên ít nhất 5 năm nữa mới sinh. Cô ấy còn nửa đùa nửa thật bảo tôi cứ yên tâm, cô ấy sẽ chuẩn bị một số tiền lớn, đủ để nuôi dạy con mà không cần đến tiền lương của tôi. Là đàn ông, tôi cảm thấy lòng tự trọng bị chà đạp. Tình cảm vợ chồng cũng không còn mặn mà như lúc còn yêu.
Hôm chủ nhật, vợ chồng tôi đi uống cà phê. Tình cờ tôi gặp lại mẹ vợ cũ. Bà gầy yếu, cầm xấp vé số mời vợ chồng tôi mua. Thấy tôi, bà cũng bất ngờ lắm. Sau khi hỏi han, tôi mới biết mẹ vợ cũ đã chuyển đến thành phố sống cùng con gái và con rể. Vợ cũ tôi cũng tái hôn rồi, chỉ là chồng mới khó chịu, kỹ càng tiền bạc. Bà không muốn làm phiền con nên đã đi bán vé số mỗi ngày để kiếm thêm tiền.
Thương tình, tôi rút ví lấy 5 triệu đưa cho bà, dặn dò bà giữ lấy phòng thân. Vợ mới nhìn thấy, cô ấy bĩu môi, tỏ vẻ khó chịu.
Mẹ vợ cũ vừa đi, Chi đã mỉa mai: “Ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng. Anh ăn cơm của em, ngủ ở nhà em, vậy mà hào phóng cho người khác tận 5 triệu. Giàu nhỉ?”.
Cô ấy cố tình nói thật to khiến mọi người xung quanh đều quay lại nhìn tôi với ánh mắt mỉa mai. Tôi tức giận đứng dậy bỏ về. Chi không đuổi theo mà vẫn bình thản ngồi uống hết ly cà phê rồi gọi taxi về sau.
Đêm đó, vợ chồng tôi cãi nhau gay gắt. Tôi bảo mình vẫn có lương, tôi đưa thì vợ không chịu cầm, còn chê ít (lương tôi 15 triệu/tháng, bằng 1/4 của vợ). Tôi cũng có nhà thì vợ không chịu ở. Giờ lại cố tình làm tôi mất mặt là sao? Chi thì cho rằng tôi hào phóng với mẹ vợ cũ thì chắc vẫn còn tình cảm với vợ cũ.
Tranh cãi không tìm ra tiếng nói chung, tôi đã dọn về nhà mình ở ngay trong đêm hôm đó. Chẳng lẽ vì 5 triệu mà tôi lại tiếp tục đổ vỡ hôn nhân lần thứ 2 sao? Mà tiếp tục thì tôi bất mãn quá.
Mỹ Hạnh