Vợ chồng tôi làm công việc văn phòng, thu nhập không quá cao nhưng đủ để chi tiêu và mỗi tháng cũng để dành một khoản. Sau 14 năm sống ở nhà trọ, khát khao lớn nhất của tôi là có thể mua một mảnh đất tại thành phố này, vì vậy tôi luôn cố gắng nỗ lực từng ngày.
Bên cạnh việc kiếm tiền, tôi rất chú trọng đến việc tiết kiệm và tích lũy. Làm nhiều tiền nhưng không biết giữ thì cũng chẳng còn lại gì. Vì thế, việc ăn uống của gia đình tôi rất đơn giản. Các con tôi chủ yếu ăn cơm với thịt và rau, rất ít khi mua sữa vì sợ tốn kém.
Quần áo của các con và nội thất trong nhà đều dùng lại của bạn bè đồng nghiệp. Mỗi lần biết vợ mang đồ cũ về xài, chồng tôi không vui chút nào, bảo tôi dọn rác cho nhà người ta. Anh muốn nói gì thì nói, tôi không thay đổi quan điểm sống tiết kiệm của bản thân. Miễn sao mỗi tháng tích lũy được nhiều tiền nhất có thể.
Đầu năm vừa rồi, nhà hàng xóm thông báo bán đất, lúc đó tôi có 2 tỷ và gợi ý chồng vay của anh em hay mượn sổ đỏ của ông bà ở quê để cho đủ 1 tỷ nữa mua đứt mảnh đất đó.
Chồng rất bất ngờ khi biết trong nhà có khoản tiền tiết kiệm lớn thế. Anh nói tháng nào cũng về quê nội và ngoại vài lần, đi xe máy nắng mưa khổ vô cùng nên muốn dùng số tiền đó để mua xe ô tô trước, khi nào có đủ tiền rồi mua đất.
Mỗi tháng phải bỏ ra 6 triệu thuê nhà trọ, tôi rất xót tiền. Thế nên tôi phản đối quyết định mua xe của chồng. Nhưng chồng cố sức thuyết phục:
“Bây giờ các con đã lớn, mỗi lần đi đâu cả gia đình đều phải dùng 2 xe, nhìn khắc khổ và không ấm cúng chút nào. Những đứa bạn học kém hơn anh ngày xưa đều có xe ô tô cả rồi, mỗi lần bọn họ gọi đi tụ tập, anh không dám đi. Với lại về quê chơi, nhìn thấy gia đình mình đi trên chiếc ô tô đẹp, ông bà cũng hãnh diện và bớt lo lắng cho con cháu hơn”.
Tôi không đồng ý thì anh đòi nghỉ làm ở nhà chơi. Trước sức ép đó, tôi đành rút tiền để chồng mua xe theo ý thích. Sau nhiều ngày cân nhắc, lựa chọn, cuối cùng anh chốt chiếc xe 1,5 tỷ. Tôi tiếc tiền lắm nhưng bất lực, chỉ biết nuốt giận vào trong, cố nở nụ cười đi lấy xe cùng chồng.
Hiện tại, mảnh đất cạnh của hàng xóm đã có người mua, họ đang xây một ngôi nhà cấp 4. Hằng ngày ngồi xe ô tô cùng chồng đi làm qua ngôi nhà đó, tôi cảm thấy tiếc nuối và thèm khát có được mảnh đất. Giá mà tôi đủ mạnh mẽ, quyết đoán thì đã mua được nó. Nhưng chồng mạnh hơn vợ, tôi không thể vượt mặt anh được. Không biết bao giờ tôi mới mua được nhà đây?
Dung Nguyễn