Chị gái có thể chịu đựng được, còn tôi thì không?
Tôi chỉ có một người chị gái nên tôi rất thương chị. Chị cũng quý tôi, vì kiếm tiền lo cho tôi học đại học mà chị bị lỡ dở chuyện tình cảm. Mãi đến năm ngoái, khi đã 35 tuổi, chị mới lấy được chồng. Chồng chị không có công việc ổn định, lúc thì đi làm thợ xây, lúc thì làm bảo vệ, khi thì làm phụ xe. Tôi khuyên chị nên cân nhắc lại, một người đàn ông như thế, chỉ sợ chị sẽ chịu thiệt thòi và đau khổ. Nhưng vì chị đã có thai rồi nên không thể không cưới được.
Đúng như tôi dự đoán, cuộc hôn nhân của chị không hạnh phúc. Chị thường bị chồng mắng và tát vào mặt dù đang có bầu. Mấy lần chị về nhà chơi, thấy má chị bầm, tôi hỏi thì chị nói bị té. Cho đến một lần, tôi chứng kiến cảnh anh rể tát vợ ở nhà bếp thì tôi mới nhận ra chị đang nói dối để mọi người không lo lắng. Lần đó, tôi lao vào đấm anh rể một cái. Anh em cãi nhau to, tôi đòi dẫn chị gái về, không cho chị ở với gã chồng vũ phu nữa. Mà chị tôi không chịu về, bảo sợ bố mẹ bị hàng xóm gièm pha vì con gái 35 tuổi mới lấy chồng, giờ bầu bì còn bỏ chồng về nhà đẻ. Thấy chị như thế, tôi càng chua xót và thương chị hơn.
Chị có bầu, tôi mua đồ bầu, mua sữa bầu, quần áo cho chị và cháu. Tháng nào tôi cũng chuyển cho chị 5 triệu để chị thích ăn gì thì ăn. Tôi cũng thường xuyên ghé nhà chị để cảnh cáo anh rể không được phép động tới vợ nữa.
Ảnh minh họa (Nguồn AI) |
Hôm qua, tôi nhận được tin chị đã vỡ ối, đẻ con ở bệnh viện. Tôi vội đến viện thăm cháu, sẵn tiện cũng xin nghỉ làm 3 ngày để chăm sóc chị gái. Dù là đàn ông con trai nhưng những chuyện như bế trẻ sơ sinh, pha sữa, tắm bé, tôi đều có thể làm được. Tôi sẽ dìu chị, tập chị đi lại sau khi mổ. Còn mẹ tôi sẽ chăm sóc chị, giúp chị vệ sinh cá nhân.
Vào phòng hậu sinh, thấy cháu nằm cuộn trong chiếc khăn hồng, trái tim tôi như mềm ra. Đứa bé thật đáng yêu. Nhưng khi thấy vết bầm trên má chị, tôi lại sôi máu, điên tiết lên. Lần này, vết bầm đậm, một bên mắt cũng bị vằn tia máu đỏ và sưng húp. Vợ có bầu sắp sinh mà gã ta vẫn ra tay đánh vợ đến bầm mặt bầm mắt. Tức quá, tôi định lao ra ngoài đánh anh rể một trận cho hả giận và đòi lại công bằng cho chị gái nhưng chị ngăn lại. Chị nói đợi xuất viện, chị sẽ về thẳng nhà tôi và làm đơn ly hôn. Chị bảo tôi đừng lo, lần này chị đã đủ mạnh mẽ rồi.
Thấy tôi dịu xuống, anh rể mới dám vào phòng. Gã ta tỏ vẻ quan tâm vợ nhưng chị tôi lảng tránh, lạnh nhạt. Tôi đứng bên cạnh, nhìn anh rể mà chỉ muốn lôi gã ta ra ngoài, không cho đụng vào chị gái, vào cháu tôi nữa. Nếu vài ngày nữa, không còn đau thì chị gái tôi có đổi ý, về nhà chồng thay vì nhà đẻ không? Đến lúc đó, tôi phải làm sao?