Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi đã luôn tâm niệm rằng phải kiếm được thật nhiều tiền thì cuộc sống mới đủ đầy và hạnh phúc. Để có được thành công như hôm nay, tôi đã dành trọn tuổi thanh xuân để xây dựng sự nghiệp.
Đến khi ngoảnh lại, bạn bè tôi đã có con cái học cấp 2, cấp 3, còn tôi vẫn chưa lập gia đình. Ở tuổi 40, tôi không còn đủ tự tin để tiếp cận những cô gái trẻ. Khi trò chuyện với họ, tôi cảm thấy bối rối, chẳng biết nói gì. Không thể tự mình tìm được một người bạn đời, tôi đành nhờ người thân mai mối.
Sau nhiều tháng lựa chọn, cuối cùng tôi cũng tìm được cho mình một cô gái xinh đẹp và trẻ hơn 13 tuổi. Phương xuất thân trong gia đình có giáo dục, là nhân viên thu ngân, lương tháng 7 triệu. Tìm được người con gái hợp với mình, tôi không thể để mất được, vì vậy tôi quyết định tỏ tình sau vài ngày quen biết nhau và sau 2 tháng thì tổ chức đám cưới.
Đêm tân hôn, có lẽ nhiều ngày lo chuẩn bị cho đám cưới nên vợ mệt mỏi ngủ lúc nào không hay nữa, còn tôi thao thức chưa ngủ được nên vào mạng đọc tin tức. Tôi rất bất ngờ khi mẹ vợ gửi tin nhắn lúc nửa đêm.
Mẹ nói là lo lắng cho con gái khi đi làm dâu nên không thể chợp mắt. Bà kể vợ tôi ngoài vẻ xinh đẹp thì không được nết gì. Cô ấy tính ngang bướng, hay cãi người lớn, ngủ nướng không ai gọi được, không biết nấu nướng và sống rất bừa bộn.

Ảnh minh họa
Mẹ nói dù đã cố gắng dạy dỗ nhiều năm nay nhưng tính tình của Phương vẫn không thay đổi. Bà rất mừng cuối cùng cũng có người rước dùm “của nợ” đi nhưng tương lai cô ấy sẽ là gánh nặng cho gia đình tôi. Vì vậy bà phải nói trước những nhược điểm của Phương để gia đình tôi chấn chỉnh ngay từ ngày đầu về làm dâu.
Đọc xong những dòng tin nhắn của mẹ vợ mà tôi chán ngán, cứ ngỡ lấy được người vợ đảm đang tháo vát và xinh đẹp, nào ngờ lại rước gánh nặng vào người thế này.
Người sinh thành ra mà không dạy dỗ được thì tôi nói sao nổi, làm căng chút cô ấy bỏ về nhà ngoại thì gia đình lại mang tiếng xấu. Tôi chuyển tin nhắn cho mẹ đẻ để bà giải quyết giúp. Mẹ tôi cũng chưa ngủ, bà đáp lại vẻn vẹn một câu:
“Đến con là con đẻ của mẹ, mẹ nói mà con cũng có chịu nghe đâu, vậy sao mẹ dạy được vợ của con?”.
Tôi thấy hối hận khi nhắn tin cho mẹ đẻ. Tính tôi cầu toàn, sạch sẽ, rất ghét những người có tật xấu như vợ. Tôi không biết phải dạy dỗ vợ kiểu gì đây?
Dung Nguyễn