Tôi yêu Huỳnh vào năm thứ ba đại học. Huỳnh là công tử nhà giàu, lớn hơn tôi 4 tuổi, luôn chiều chuộng bạn gái. Anh ấy thường bảo rằng đàn ông sẵn sàng chi tiền cho người họ yêu, vì vậy tôi nên thoải mái nhận mọi thứ anh ấy tặng, bởi anh ấy yêu chân thành và tôi xứng đáng được nhận. Nghe theo lời Huỳnh, tôi tự nhiên nhận vô số quà tặng giá trị, từ váy áo, túi xách hàng hiệu đến những chuyến du lịch nghỉ dưỡng hàng trăm triệu ở châu Âu.
Tôi sống trong sự hưởng thụ và lệ thuộc vào Huỳnh. Nhưng 9 tháng sau, chúng tôi chia tay. Lý do là tôi phát hiện Huỳnh đang tán tỉnh một cô gái khác. Anh ấy giải thích rằng cô gái đó chủ động nhắn tin trước, nên anh chỉ đáp lại cho vui chứ không có ý gì nghiêm túc. Tuy nhiên, tôi không chấp nhận lời biện minh này. Sự ghen tuông khiến tôi cố kiểm soát anh ấy, dẫn đến những cuộc cãi vã liên miên, và cuối cùng tôi là người nói lời chia tay. Huỳnh cũng không hề níu kéo, thậm chí còn tuyên bố rằng hãy xem tôi sống ra sao khi không còn anh ấy bên cạnh.
Quả thật, tôi đã rơi vào “đáy xã hội” sau khi chia tay. Bởi tôi không ngờ Huỳnh lại nhỏ mọn, trả thù tôi. Anh ta thường xuyên ẩn ý trên trang Facebook của bản thân rằng tôi là kẻ đào mỏ, tôi lợi dụng anh ta… khiến mọi người xung quanh quay lưng lại với tôi. Khi chúng tôi yêu nhau, bạn bè người thân của tôi, ai cũng biết. Thậm chí họ còn thấy tôi quá may mắn khi được người như Huỳnh để mắt tới. Thế nên hành động của Huỳnh khiến mọi người đều cho rằng tại tôi nên chuyện tình mới tan vỡ.
Thêm vào đó, trong thời gian yêu đương, tôi xin nghỉ học nhiều ngày để đi du lịch nên không tốt nghiệp đại học được đúng thời gian. Các bạn học đã ra trường đi làm, tôi thì vẫn phải trả nợ môn. Vì vậy mà mà chẳng giữ được người bạn nào, bởi ai cũng cho rằng tôi “bám” được thiếu gia nhà giàu rồi thì cần gì đi làm công ăn lương nữa.
Tôi vất vả mãi mới lấy được bằng, sau đó đi xin việc, lương 1 tháng còn không bằng 1 lần Huỳnh đưa tôi đi ăn, thế nên thời gian đầu tôi bị hụt hẫng, suy nghĩ mông lung và rơi vào trầm cảm.
Phải mất tới 3 năm tôi mới vực lại được bản thân. Tôi theo đuổi lối sống lành mạnh, sáng dậy sớm đi chạy bộ, thay đổi thói quen ăn uống, thường xuyên đi trekking, leo núi, và rồi tôi gặp Kiên, anh cho tôi động lực để bắt đầu con đường kinh doanh đồ thể thao. Bắt kịp xu hướng giới trẻ, tôi đầu tư vào mô hình cho thuê sân tập, mở được 2 cửa hàng trên phố và shop online trên các sàn thương mại điện tử… Khi có tiền, tôi xây lại nhà ở quê cho bố mẹ, tự mua tặng mình một căn hộ chung cư cao cấp. Có thể nói, tới giờ, tôi đã nắm trong tay cơ ngơi trị giá cả chục tỷ. Tuy bận bù đầu với công việc, tôi vẫn cố gắng duy trì thói quen thể dục, ăn uống healthy của mình nên cơ thể luôn trong trạng thái ổn định, đầy năng lượng.
Và cũng nhờ vậy mà tôi nhận ra rằng, phụ nữ nên độc lập kinh tế, độc lập bản thân, đừng phụ thuộc vào người khác, đừng bao giờ có suy nghĩ yêu người giàu, lấy chồng giàu để đổi đời. Đời chỉ sang trang khi mọi thứ là của mình, do mình làm ra chứ không phải do người khác “ban tặng”, “bố thí” cho mình!
Phương Nam