Lời đề nghị của bác ấy làm tôi bối rối vô cùng.
Sát bên nhà tôi có một bác hàng xóm tên Huệ, tính tình hiền hậu và rất tốt bụng. Bác ấy sống một mình, không có con cái, và chúng tôi chưa bao giờ thấy người thân của bác ghé thăm.
Những năm qua, vì vợ chồng tôi bận rộn công việc tại công ty, không thể ở nhà để trông nom con cái, bác Huệ đã tự nguyện chăm sóc các con tôi mà không hề đòi hỏi chi phí. Chúng tôi rất tin tưởng và an tâm khi gửi gắm con cho bác. Để tỏ lòng biết ơn, mỗi khi nhà tôi có món ngon, tôi đều mang sang biếu bác.
Tháng trước, bác Huệ bị ốm và phải nhập viện, tôi đã xin nghỉ phép nửa tháng để chăm sóc bác. Nghĩ rằng bác ấy có hoàn cảnh khó khăn, tôi đã dùng tiền của mình để nộp viện phí cho bác.
Không ngờ sau khi xuất viện, bác Huệ đã trả lại tôi đầy đủ số tiền viện phí. Bác còn khẳng định rằng mình có tiền, chỉ thiếu người chăm sóc, và may mắn là có vợ chồng tôi giúp đỡ, nếu không bác chẳng biết phải làm thế nào.
Từ khi bác bị bệnh đến giờ, buổi sáng và trưa tôi thường mua đồ ăn sẵn cho bác, còn buổi tối tôi tự tay nấu rồi mang qua. Mới đây, tôi được nghỉ làm nên đã hầm một nồi cháo gà để tẩm bổ cho bác Huệ và các con.
Lúc tôi mang bát cháo qua mời bác Huệ ăn, bác ấy mừng lắm và đã khóc. Bác kể ngày trẻ kiếm được nhiều tiền và giúp các em với các cháu ruột khá nhiều. Nhưng lúc về hưu chẳng ai quan tâm chăm sóc bác. Mấy lần ốm nằm liệt giường gọi điện báo cho các em và cháu mà không ai đến thăm. Nếu không có vợ chồng tôi ở bên quan tâm chắc bác ấy chẳng còn sống đến bây giờ.
Nghe những lời bác Huệ nói tôi không dám nhận tất cả. Tôi bảo là suốt 10 năm con tôi còn nhỏ, bác luôn ở bên chăm sóc và lo lắng cho các cháu như ruột thịt. Bây giờ là lúc tôi báo đáp công ơn của bác, thế nên bác không phải nghĩ ngợi nhiều.
Sau đó, bác Huệ đưa cho tôi thẻ lương và bảo lương hưu được 14 triệu/tháng. Bác nói mỗi tháng sẽ trả công chúng tôi 7 triệu lo cơm nước, số tiền còn lại là chi ăn uống và mua đồ bổ bồi dưỡng cho bác ấy. Còn tiền chữa bệnh của bác Huệ đã có khoản tiền tiết kiệm, chúng tôi không phải lo lắng gì cả.
Tôi chỉ nhận của bác ấy 4 triệu để mua đồ bổ bồi dưỡng cho bác và nhất định không dám lấy tiền công chăm sóc. Thế nhưng bác ấy cứ ép tôi phải nhận, nếu không bác không dám nhờ vả mà phải thuê người giúp việc hay vào viện dưỡng lão. Theo mọi người, tôi có nên cầm thẻ lương của bác ấy không?