Hôm nay là lần thứ 5 chồng tôi xin nghỉ việc. 5 lần tôi sốc lên sốc xuống, đứng ngồi không yên vì không biết sắp tới phải vượt qua khó khăn khi chồng thất nghiệp thế nào. Từ khi cưới đến giờ, chưa bao giờ anh ấy làm việc ở một chỗ được quá một năm. Có lẽ sự nhiệt huyết và khát khao thay đổi của anh chẳng bao giờ chịu dừng lại.
6 năm trước, khi chúng tôi mới kết hôn, chồng tôi làm nhân viên kinh doanh tại một showroom ô tô. Anh có khả năng thuyết phục xuất sắc, ban đầu doanh số bán hàng tăng nhanh chóng, tiền hoa hồng nhiều nên anh rất chiều chuộng tôi, không ngần ngại mua quà tặng. Nhưng chỉ sau bốn tháng, công việc rơi vào giai đoạn khó khăn, lương thưởng giảm, và anh bắt đầu cảm thấy chán nản, cho rằng công việc không còn phù hợp với khả năng của mình, vì vậy anh quyết định nghỉ việc.
Lúc đó, vì mới cưới nên tôi cũng đồng tình với quyết định của chồng. Tôi nghĩ rằng với tài ăn nói của anh, việc tìm kiếm công việc khác sẽ không quá khó khăn. Khi công việc không còn mang lại đủ thu nhập và lợi ích để đảm bảo cuộc sống, việc chuyển sang một môi trường mới là điều dễ hiểu. Sau một tháng vừa nghỉ ngơi vừa tìm kiếm việc làm, chồng tôi được nhận vào làm biên tập viên cho một trang thông tin chuyên về xe hơi.
Vì có vốn kiến thức phong phú về xe cộ nên chồng tôi làm việc rất dễ dàng nhưng anh lại chê mức lương thấp. Ban đầu phỏng vấn, nhà tuyển dụng nói thu nhập tốt từ 2 nguồn lương cứng và nhuận bút, lương cứng được hơn chục triệu nhưng nhuận bút thì ăn theo sản phẩm. Chồng tôi tưởng mức nhuận bút “khổng lồ” lắm, đến khi làm được 2 tháng, anh choáng váng vì không ngờ nó thấp đến thế! Chồng tôi liền bỏ việc.
Trong thời gian làm biên tập viên, chồng tôi quen được một người bạn, người này sau đó cũng xin nghỉ việc để làm kênh Youtube riêng nên rủ chồng tôi làm cùng. Hai người mở studio, thuê thêm 4 nhân viên, khởi nghiệp được nửa năm thì chán nản bởi lượt view lèo tèo. Chồng tôi thường than thở, tại sao video của anh hay như thế, đầu tư công phu thế mà lượt xem lại chỉ được vài ngàn? Có những video còn chưa được 2 nghìn. Thế này thì chẳng bõ số tiền đầu tư ra để quay, dựng và trả nhân viên. Thêm 3 tháng nữa thì chồng tôi và người bạn kia đành cho nhân viên nghỉ việc rồi trả mặt bằng.
Sau đó anh lại tiếp tục xin việc, đi làm được một thời gian, lại nghỉ việc vì rất nhiều lý do. Từ chuyện bất đồng với sếp, văn phòng quá bí, điều hòa quá nóng, báo cáo giám đốc thì giám đốc nói chịu được thì làm, không chịu được thì nghỉ. Chồng tôi tức mình nghỉ luôn.
Và mới đây, anh tiếp tục tạm biệt công việc quản lý sale cho một công ty mỹ phẩm để về nhà nằm dài than thở. Tuổi của anh đã ngoài 30, nếu cứ tiếp tục thế này thì rất khó yên ổn làm ăn lâu dài. Chúng tôi đã có một con nhỏ rồi, còn phải kiếm tiền, tiết kiệm, lo cho tương lai của con chứ không thể làm được bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, vô âu vô lo như trước nữa. Tôi nên khuyên bảo chồng thế nào đây?
Ngọc Thương