Lúc cưới về, mẹ chồng đã nói thẳng rằng không thích ở chung với các con, bà muốn có không gian riêng tư vì tuổi già cần sự yên tĩnh và cũng muốn các con được sống tự do theo ý thích. Bà sợ sống chung nhà sẽ xảy ra hiểu lầm, xích mích với nhau, lúc đó rất mệt mỏi. Cưới nhau chưa đầy tháng, vợ chồng tôi đã phải xây nhà riêng bằng tiền tiết kiệm và vay thêm từ ngân hàng. Bố mẹ chồng chỉ cho 100 triệu để mua nội thất.
Sống riêng đúng là rất thoải mái và dễ chịu. Tôi có thể ngủ đến mấy giờ cũng được, muốn ăn gì cũng được mà không phải lo lắng về cảm giác của ai. Chỉ có điều, tôi cảm thấy tình cảm của mình với mẹ chồng không được gần gũi lắm. Cuối tuần về nhà chồng, tôi không biết phải nói gì với bố mẹ chồng, cũng không biết phải làm thế nào để hiểu ông bà hơn. Tôi có hỏi chồng, anh bảo cứ từ từ, sống lâu sẽ tự khắc hiểu nhau và trở nên thân thiết hơn. Nhưng tôi thấy mẹ chồng và chị dâu nói chuyện rất hợp nhau, họ cười đùa vui vẻ trong khi tôi lại không thể xen vào, nên càng cảm thấy lạc lõng hơn.
Tôi sinh con trước chị dâu 3 tháng nhưng mẹ chồng không chăm sóc tôi ở cữ mà chỉ cho tôi 4 triệu. Khi chị dâu sinh thì bà lại bảo chị về nhà ở để bà chăm. Sợ tôi phân bì nên mẹ chồng giải thích, bảo chị dâu mất mẹ từ bé nên ở cữ không có ai chăm sóc; anh chị lại còn đứa con lớn 3 tuổi, không biết gửi cho ai. Thế nên bà mới gọi vợ chồng anh chị về nhà để phụ giúp. Tôi cười ngượng nghịu, tôi cũng hiểu điều đó nhưng vẫn thấy khó chịu trong lòng.
Tuần trước, tôi nghe mẹ chồng tâm sự chuyện tiền lương hưu. Bà kể với bác hàng xóm rằng bố chồng tôi nhận được 13 triệu/tháng, bà được 9 triệu/tháng nên cũng dư dả, không phải phụ thuộc vào con cái. Tôi nghe mà bất ngờ vì trước giờ chưa từng nghe mẹ chồng nói về chuyện tiền bạc.
Khi bác hàng xóm về, tôi hỏi xin mẹ chồng 2 triệu để tiêm phòng cho con. Mẹ chồng tôi từ chối thẳng thừng với lý do sắp đưa cho chị dâu 200 triệu để xây nhà mới nên không còn tiền cho tôi mượn. Bà hỏi tôi mượn vàng không thì bà cho mượn, còn tiền mặt thì bà không còn nữa.
Tôi bất ngờ, sau đó là chua xót vì không ngờ mẹ chồng lại thiên vị đến thế. Thấy tôi sa sầm mặt, bà bảo ngôi nhà anh chị đang ở đã xuống cấp nặng nề rồi, cần phải xây gấp trước Tết năm nay. Anh chị làm công nhân, lương thấp, không ổn đinh mà lại lo cho 2 con nên cũng khó khăn, bố mẹ phải hỗ trợ thêm. Mẹ chồng tiếp tục nói chị dâu đã mất mẹ, bà thương chị ấy và cũng muốn bù đắp cho chị ấy. Sau này bà cũng xác định sẽ ở cùng chị, còn bố sẽ ở cùng vợ chồng tôi.
Tôi vâng dạ dù trong lòng không thoải mái. Bà sẵn sàng cho chị dâu 200 triệu nhưng lại không thể cho con tôi 2 triệu. Dù với lý do gì thì tôi vẫn cảm thấy uất ức, bực bội. Có phải tôi đang tính toán và ích kỉ không?
Mỹ Hạnh