Vợ chồng tôi hiện sống ở thành phố và chưa từng có ý định quay về quê. Chúng tôi đã mua được nhà riêng và có cuộc sống kinh tế ổn định. Mỗi tháng, tôi đều gửi 5 triệu đồng về quê để phụ giúp bố mẹ chồng chi tiêu. Dù thỉnh thoảng tôi có về thăm nhà chồng, nhưng chỉ ở lại một ngày rồi quay lại thành phố.
Tuy nhiên, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng không được hòa thuận. Tôi luôn cảm thấy lạc lõng mỗi khi về nhà chồng. Mẹ chồng có thể vui vẻ, cười đùa tự nhiên với chị dâu, nhưng lại giữ khoảng cách với tôi. Dù tôi cũng cố gắng bắt chuyện và tạo không khí vui vẻ, mọi chuyện vẫn không suôn sẻ như mong muốn.
Tôi tâm sự với chồng, anh bảo do tính tôi trầm lặng và không biết làm việc nhà nên mới thế. Anh khuyên tôi học nấu ăn, tập dọn dẹp. Trong khi công việc của tôi rất bận rộn, gần như không có thời gian để nghỉ ngơi.
Dịp Tết Nguyên Đán năm nay, tôi dự định đi du lịch nước ngoài. Vợ chồng bàn bạc, lên kế hoạch và đã đặt trước vé máy bay 2 chiều.
Tôi còn bảo chồng gửi về cho bố mẹ chồng 10 triệu để lo Tết. Chúng tôi đi du lịch tới mùng 4 sẽ về nhà chồng chơi một ngày. Sau đó về thành phố, tiếp tục cuộc sống bình thường. Tôi cứ nghĩ mình tính toán vậy là ổn thỏa, chu đáo rồi.
Không ngờ, chồng tôi nhận thưởng và chuyển về cho bố mẹ xong. Mẹ chồng đã gọi điện, nói 4 từ mà khiến chúng tôi như ngồi trên đống lửa: “Về quê ăn Tết”.
Mẹ chồng nói đã 3 cái Tết rồi, tôi là dâu con trong nhà mà chưa bao giờ về quê. Năm nay, ông bà muốn vợ chồng tôi về đón giao thừa cho sum họp gia đình. Tiền ông bà không thiếu, chỉ sợ thiếu vắng con cái thôi.
Chồng tôi lúng túng giải thích là đã mua vé máy bay, dự định đi du lịch nước ngoài. Mẹ chồng nghe thế thì lạnh lùng nói chúng tôi cứ thoải mái đi du lịch, đừng về quê, đừng thắp hương ông bà tổ tiên nữa.
Mẹ tắt máy rồi, chồng tôi rối bời. Anh ấy nói lần này mẹ tức giận thật. Giờ chỉ còn cách hủy chuyến du lịch, sắp xếp về quê thôi. Nhưng tôi không muốn, tôi không thích cảm giác lạc lõng, bơ vơ ở nhà chồng trong suốt dịp lễ lớn.
Mấy ngày rồi, vợ chồng tôi chưa tìm được cách giải quyết vấn đề. Chồng đã quyết định về quê. Tôi không muốn đi nên tìm lý do này kia. Cuối cùng anh bảo: “Do em quá nhạy cảm và giữ khoảng cách với mọi người. Chứ ai cũng thương quý em hết”. Anh nói thế, lỗi lại thuộc về tôi. Và nếu tôi không về quê, tôi sẽ càng bị nhà chồng ghét bỏ. Tôi rối trí thật sự.
Mỹ Hạnh