Vài năm trước, chị gái tôi ly hôn chồng cũ. Họ chưa có con chung, nhưng vì vấn đề tài chính mà thủ tục ly hôn kéo dài, phức tạp, nhiều mâu thuẫn nảy sinh. Chị tôi đã khóc rất nhiều, sức khỏe giảm sút vì bị chồng cũ gây áp lực tinh thần. Sau đó, chị trở về sống cùng bố mẹ tôi. Năm ngoái, chị xây nhà riêng và chính thức công khai bạn trai mới — một người đàn ông kém chị 2 tuổi.
Hai người họ chung sống như vợ chồng nhưng không đăng ký kết hôn. Vinh, người anh rể tương lai của tôi, là người hiền lành, biết quan tâm và yêu thương bạn gái. Anh ấy cũng không bao giờ nhắc đến quá khứ của chị vì sợ chị buồn. Ngay cả bố mẹ tôi cũng nói rằng anh Vinh chính là người mang lại sự bù đắp cho chị sau lần đổ vỡ đầu tiên.
3 tháng trước, chị gái tôi báo tin có bầu. Gia đình 2 bên mừng lắm. Chính tôi còn không ngờ khi thấy nhà chồng tương lai của chị mừng rỡ đến mức hối thúc chuyện cưới hỏi để đứa bé được mang họ nội.
Nhà tôi cũng bảo chị nên đăng ký kết hôn để còn thuận tiện cho việc sinh con. Nhưng chị cứ lần lữa, lấy đủ lý do để trì hoãn. Thậm chí gia đình anh Vinh đến nhà tôi, bảo sẽ đưa dâu rước họ đàng hoàng, nhất định không vì chuyện chị từng đổ vỡ mà coi rẻ. Hơn nữa, họ rất thương chị, mong muốn chị sẽ chính thức trở thành dâu con trong nhà chứ không phải “chung chạ” mà không có danh phận rõ ràng.
Vậy mà, chị gái tôi vẫn cứ thờ ơ. Anh Vinh vừa lo vừa bực mình, gắt gỏng nói nếu chị không chịu làm đám cưới thì chia tay chứ anh không muốn con mình sinh ra mà không được mang họ cha. Rồi anh nghi ngờ đứa bé không phải con mình nên chị tôi mới không chịu cưới. Lúc mọi người đều nhốn nháo bàn tán làm cách nào để chị đồng ý đám cưới thì chị lại nói lý do.
Chị nói vẫn còn ám ảnh chuyện ly hôn cũ, ám ảnh những đêm chìm trong nước mắt mà không thể giải thoát khỏi chồng cũ. Chị không muốn vướng bận vào một mối quan hệ “hợp pháp trên giấy tờ” nào nữa nên cứ sống với nhau như vợ chồng là được rồi, không cần đám cưới, không cần đăng ký kết hôn. Con chị đẻ ra thì cứ mang họ mẹ, sau này lớn rồi, muốn chuyển sang họ bố thì tùy nó.
Vì chuyện cưới hỏi mà giờ 2 bên gia đình nhà trai nhà gái dậy sóng, tranh cãi nhau. Bên nhà anh Vinh thì trách móc, bảo chị tôi còn thương chồng cũ nên mới như thế. Họ bắt đầu nghi ngờ đứa nhỏ không có quan hệ huyết thống nên lạnh nhạt dần. Bố mẹ tôi dù biết con gái cứng đầu nhưng cũng thương con, bảo vệ con mà lời qua tiếng lại với gia đình anh Vinh. 2 bên gia đình giờ không muốn nhìn mặt nhau nữa. Chị tôi thì cứ dửng dưng như không liên quan đến mình dù cái thai ngày càng lớn. Đúng là quá oái oăm, không biết phải làm sao để mọi chuyện ổn thỏa nữa?
Mỹ Hạnh