4 năm trước, khi tôi sinh con thứ hai, đồng nghiệp đến thăm rất đông và ai cũng gửi phong bì 100 ngàn, gọi là cho cháu tiền mua sữa và bỉm. Trong số đó có Tâm, người ngồi cạnh tôi, thân thiết, và thường rủ tôi đặt đồ ăn trưa cùng nhau.
Nửa tháng trước, Tâm sinh đôi, tôi và cánh đồng nghiệp cũng đến thăm. Sau khi đắn đo suy nghĩ mãi thì tôi quyết định bỏ phong bì 100 ngàn, coi như trả lại số tiền trước mà Tâm mừng. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là sinh đôi hay sinh một thì cũng là một lần sinh nở, thế nên đi một phong bì như vậy thôi. Đợt này gần cuối năm nên tôi cũng kẹt tiền, biết bao nhiêu là khoản phải chi tiêu, đến thăm đồng nghiệp đẻ là quý rồi, có phải cưới con, đi ăn cỗ đâu mà sợ gia chủ lỗ.
Nhưng 1 tuần sau, tôi thấy ánh mắt ai nhìn mình cũng kỳ lạ. Tôi có cảm giác mình bị cô lập. Mọi người đang nói gì đó liên quan tới tôi mà tôi không hề hay biết.
Cho tới khi tôi ngồi trong nhà vệ sinh thì mới biết nguyên nhân. 2 người đồng nghiệp vừa rửa bát đũa sau bữa trưa vừa “tám chuyện” và nói đúng chủ đề tôi đang thắc mắc. Hóa ra, tại 100 ngàn mà tôi mừng Tâm sinh con. Tâm nói với ai đó về chuyện phong bì, sau đó lan ra cả văn phòng, chỉ giấu mỗi tôi. Mọi người chê trách tôi keo kiệt, đồng nghiệp đẻ sinh đôi mà chỉ “đi” 100 ngàn trong khi giá cả giờ leo thang. Những người khác “đi” 200 – 300 ngàn, có những người liên quan mật thiết hơn thì bỏ 500 ngàn, thế mà tôi, mang tiếng chơi thân mà chỉ 100 ngàn. 2 người còn nói rất nhiều, đại loại chê tôi bủn xỉn, không ngờ trông con người phóng khoáng mà lại keo kiệt, tính toán…
Nghe đến đâu, tôi đỏ bừng mặt xấu hổ đến đó. Đây là đi thăm gái đẻ chứ có phải đi ăn cỗ đâu mà lại đặt nặng chuyện tiền nong như thế? Kể cả tôi có xách cân hoa quả tới thôi thì cũng là quý rồi mà.
Tôi không hiểu mình sai ở điểm gì? Tôi càng tức giận hơn khi Tâm lại nói chuyện này ra với người khác. Tôi muốn nhắn tin mắng Tâm một trận, nhưng lại nghĩ người ta vừa đẻ xong, đang ở cữ, huống chi còn là đồng nghiệp nữa, sau này va chạm nhiều, nên tôi đành ngậm đắng nuốt cay im lặng.
Phải chăng bây giờ, đi thăm bà đẻ cũng phải theo mặt bằng chung như đi ăn cỗ cưới? Có phải tôi sai khi “đi” ít quá không?
Ngọc Thương