Khi chị hàng xóm ra về, tôi hoảng quá, vội chạy vào phòng ôm con để tránh cơn nóng giận của chồng.
Trước đây, khi lương còn ít thì chồng vẫn đưa cho vợ giữ, nhưng từ khi đổi chỗ làm mới, lương cao hơn, anh chỉ đưa cho vợ 5 triệu để trang trải sinh hoạt hàng tháng.
Tôi than phiền rằng số tiền anh đưa không đủ để mua sữa cho con, mỗi tháng gia đình cần 20 triệu mới đủ chi tiêu. Vì không muốn đưa tiền cho vợ nữa nên chồng cáu kỉnh, trách móc tôi tiêu xài phung phí, không biết dành dụm, đưa bao nhiêu cũng hết, thậm chí còn nghi ngờ tôi gửi tiền về cho bên ngoại.
Nói không được chồng, tôi đành buông xuôi, để anh giữ tiền muốn sử dụng thế nào thì sử dụng. Còn lương của tôi được hơn 10 triệu/tháng, từ khi chồng đưa ít tiền hơn, tôi buộc phải cắt giảm tối đa các khoản chi trong gia đình. Những tháng có nhiều chi phí phát sinh, trong nhà cạn tiền, tôi phải vay tiền chị hàng xóm.
Từ ngày lấy lại thẻ lương, chồng chi tiêu rất mạnh tay cho bản thân. Anh bỏ hết những bộ quần áo, giày dép cũ và thay toàn những đồ đắt tiền. Lọ nước hoa của anh mua còn nhiều hơn lương tháng của tôi.
Có tiền, chồng thường xuyên hẹn hò tụ tập với bạn bè ăn uống vào mỗi buổi chiều đi làm về. Nhiều lần giặt đồ cho chồng, tôi thấy hóa đơn anh chi hết 6 – 7 triệu tiền ăn uống mà xót ruột. Vợ con nhịn ăn nhịn mặc, còn chồng thì chi tiêu thả ga. Tôi trách cứ hay góp ý thì anh lại gào lên mắng mỏ toàn những từ khó nghe. Vì muốn gia đình yên ổn, tôi chỉ biết nuốt giận vào trong lòng.
Ảnh minh họa |
Hôm chủ nhật, chị hàng xóm qua nhà tôi chơi cả buổi sáng. Trong lúc tôi dọn dẹp nhà cửa, chồng tôi rảnh rỗi ngồi xem tivi và tiếp chuyện với chị ấy. Khi 2 người đang nói chuyện vui vẻ, chồng tôi bất ngờ khoe lương mỗi tháng được 40 triệu.
Chị hàng xóm đáp lại ngay:
“Lương chồng chị mỗi tháng có 15 triệu nhưng tháng nào cũng đưa hết cho vợ. Chị chẳng hiểu lương em cao thế mà tháng nào cũng thấy vợ qua vay tiền chị để chi tiêu sinh hoạt. Chồng chị mà là em, chắc chị đã ly hôn từ lâu rồi, chị chẳng hiểu sao vợ em có thể chịu đựng giỏi vậy?”.
Nói xong chị ấy tức giận ra về, còn tôi sợ hãi chạy vào phòng ôm con tránh cơn nóng giận của chồng. Bởi tính sĩ diện của chồng rất cao, anh không chấp nhận được việc vợ đi kể xấu anh và vay tiền bên ngoài.
Nhưng sự việc sau đó lại không đáng sợ như tôi nghĩ, anh bước lại gần vợ nói lời xin lỗi, đưa thẻ lương và bảo giữ lấy mà lo cho gia đình, từ nay đừng vay tiền hàng xóm nữa. Nghe chồng nói mà tôi vui mừng vì không ngờ anh lại thay đổi. Chỉ mong rằng anh sẽ không đổi ý, đòi lại thẻ lương trong vài tháng tới.