Tôi có một cô bé bạn thân kém mình tận 10 tuổi. Ngày xưa, vì không thật sự ưa mẹ cái Na lắm nên lúc nó mới ra đời tôi cũng không quan tâm để ý đến nó nhiều. Thế nhưng dường như bất kỳ mối quan hệ nào trên đời đều liên quan đến cái duyên nên dù tôi và bé Na khởi đầu không thông thuận nhưng càng ngày lại càng gắn bó với nhau.
Khi cái Na được 6 tuổi thì bố mẹ nó ly hôn. Tôi đã nói với bố cái Na rằng, dù làm gì đi nữa thì ở cái tuổi này bọn trẻ dễ bị khủng hoảng tâm lý lắm, nhưng đôi khi chuyện của người lớn dù muốn hay không vẫn cứ phải xảy ra.
Từ ngày bố mẹ ly hôn, con bé Na lại không gần gũi được bố nó mà thường xuyên sang nhà tôi chơi. Có một thời gian dài nó gần như không về nhà mà cứ ở nhà tôi mãi. Bố nó cũng hiểu tâm lý con gái bất ổn nên nhiều lần nhờ tôi quan tâm giúp. Thế là từ một người chưa có con, tôi trở thành mẹ nuôi bất đắc dĩ của nó.
Năm cái Na học lớp 8 thì phải, tôi nhớ mang máng là khoảng thời gian đó, con bé bước vào tuổi phản nghịch. Tôi nghĩ rằng nguyên nhân lớn nhất để con bé bị khủng hoảng tâm lý đến mức phá bĩnh như vậy là do đúng khoảng thời gian này bố nó lấy vợ mới. Mặc dù không nói ra nhưng tôi đủ nhạy cảm để biết con bé không thoải mái với người đàn bà lạ hoắc ở trong nhà mình và còn được bố mình đề nghị gọi người đó là “mẹ”.
Cái Na nó gọi vợ mới của bố là mẹ thật. Với con bé gọi ai là mẹ cũng được vì mẹ tồn tại trong tâm trí nó vô cùng mơ hồ. Không chỉ đến khi bố mẹ nó bỏ nhau mà từ trước đó mẹ cái Na đã không quan tâm đến con gái nhiều rồi. Cô ta muốn sinh một bé trai để lấy lòng nhà chồng giàu có của mình nhưng lại bất thành. Sau này thì dù cố gắng thế nào cũng không thể cấn bầu được nữa, thế là mọi tội lỗi chẳng hiểu sao biến thành của cái Na hết.
Cuối cùng thì bố con bé phát hiện ra mẹ nó ngoại tình nên hai người đường ai nấy đi. Vụ ngoại tình này theo như lời tâm sự của bố cái Na thì là vì mẹ con bé cố đi “kiếm” cậu con trai cho bằng được. Cũng kể từ đó cái Na nó không gặp lại mẹ lần nào nữa. Tôi chỉ nghe phong thanh là cô ta đi xuất khẩu lao động, cũng có người đồn là đi theo người tình vào trong Nam làm ăn rồi. Cô ta đi đâu không quan trọng, quan trọng là cô ta hoàn toàn vứt bỏ đứa con gái mình dứt ruột đẻ ra.
Vợ mới của bố cái Na tiếp tục sinh được một cô con gái nữa, khi cái Na học lớp 12 thì họ lại tiếp tục ly hôn. Lý do lần này là vì bà nội của cái con bé liên tục giày xéo con dâu vì không đẻ được con trai. Cái chuyện này thì tôi hiểu, cái sự khắc nghiệt của bà nội cái Na như thế nào thì tôi đương nhiên biết.
Lần này khác với lần trước đó là cô vợ mới của bố cái Na nhất quyết mang con theo chứ không để con gái mình ở với nhà nội. Có vài lần gặp gỡ và qua những câu chuyện bé Na kể tôi cũng nhận định được cô ấy là một người rất yêu thương con.
Có lần sang nhà con bé ăn cơm, chút rượu vào rồi thì bố nó có nói với tôi là chắc đây là cuộc hôn nhân của cùng của mình vì quá mệt mỏi rồi. Lần này sẽ ở vậy nuôi cái Na cho đến khi con bé lấy chồng.
Tròn 1 năm sau thì tôi lại thấy bé Na bảo bố nó sắp lấy vợ mới. Đúng là lời đàn ông không thể tin tưởng được đâu mà.
Hôm đám cưới, tôi có mặt, nhìn hội trường cưới dềnh dàng mà tôi buồn cười, bố cái Na được một cái là không bao giờ để người phụ nữ của mình thiệt, cứ lấy vợ lần nào là phải tổ chức cưới xin rầm rộ.
Hôm ấy đứa con bé Na nó chạy đôn chạy đáo tiếp khách cho bố, bố nó quan hệ rộng mà cũng có chút địa vị, nhà nội nó thì giàu nên quan khách lần nào cũng đông như lần đầu. Chẳng hiểu sao tôi bất giác hỏi con bé là có buồn không, mẹ kế hơn có có 3 tuổi có làm con suy nghĩ gì không. Bất ngờ là con bé cười tươi trả lời:
“Không ạ! Bố con lấy ai cũng được, cũng có phải lần đầu đâu ạ”.
Tôi nhìn người đàn ông từng là chồng mình trong thời gian ngắn ngủi có mấy tháng đang hạnh phúc cầm tay cô dâu mới cắt bánh. Đây là lần thứ 3 tôi đi dự đám cưới chồng cũ của mình. Chúng tôi ly hôn văn mình, lý do là vì tôi chịu không nổi mẹ chồng và tôi mãi không mang thai. Ở cái tuổi trẻ nông nổi ấy tôi không chịu được sự khắc nghiệt kinh khủng từ gia đình chồng giàu có, không môn đăng hộ đối.
Lúc thấy chồng cũ đi ngang qua bàn mời rượu, tôi nửa đùa nửa thật nói rằng tôi không tiếc tiền mừng cưới tận 3 lần liền nhưng mong rằng đây là lần cuối vì cái Na nó cũng lớn rồi, dù nó là đứa trẻ biết điều đi chăng nữa thì nó vẫn sẽ tổn thương. Người lớn chúng ta dễ dàng tìm được gia đình mới nhưng với đứa nhỏ thì chẳng đơn giản như vậy đâu…
Mạn Ngọc