Tôi không thể ngờ được rằng người chồng mà tôi hết mực yêu thương lại muốn ly hôn để đến với bạn thân của mình. Mọi chuyện đều bắt nguồn từ lòng tốt của tôi, chính tôi đã rước “sói vào nhà” và nhận lấy kết cục bi đát này. Giờ đây tôi phải làm sao để cứu vãn mọi chuyện?
Tôi tên là Lê (34 tuổi), có một cô con gái 8 tuổi đáng yêu. Tôi từng có một cuộc sống rất hạnh phúc, chồng yêu chiều, con gái ngoan ngoãn, nhưng hành động sai lầm một năm trước của tôi đã phá hủy tất cả.
Tôi và chồng là Hoàng Vinh, chúng tôi quen và yêu nhau từ năm thứ 3 đại học. Sau khi tốt nghiệp, tôi quyết định không về quê mà ở lại thành phố này – nơi tôi đã trải qua 4 năm đại học tươi đẹp để chăm sóc cho tình yêu của mình.
Tôi có 1 người bạn thân tên là Khả, chúng tôi học cùng khóa nhưng khác chuyên ngành. Cô ấy là người thành phố, từ ngày đầu tiên bước chân vào giảng đường đại học, cô ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Dần dần, chúng tôi trở thành đôi bạn thân thiết, vô tư chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống. Khả quen bạn trai từ thời cấp 3, anh ấy học ở một trường đại học khác. Năm 2013, sau khi tốt nghiệp đại học, họ kết hôn, tôi là phù dâu trong đám cưới của cô ấy, chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc của bạn mình.
Tết năm 2015, 3 năm sau khi tốt nghiệp đại học, tôi và Vinh đăng ký kết hôn, chúng tôi đã có một tổ ấm nhỏ cho riêng mình tại thành phố này. Chồng tôi luôn yêu thương và chiều chuộng tôi, tôi cảm thấy rất mãn nguyện. Một năm sau, tôi sinh con gái đầu lòng. Cuộc sống của gia đình 3 người chúng tôi tuy giản dị nhưng rất hạnh phúc.
Trái ngược với tôi, cuộc sống hôn nhân của Khả không được suôn sẻ. Chồng cô ấy làm kinh doanh, thường xuyên phải đi tiếp khách, cô ấy luôn nghi ngờ chồng ngoại tình nên thường xuyên kiểm tra điện thoại của anh ta. Vì chuyện này mà vợ chồng cô ấy cãi vã. Có lần, Khả đã ép tôi cùng đến khách sạn để bắt quả tang chồng ngoại tình nhưng bất thành. Tôi rất thương bạn mình nhưng cũng không biết phải an ủi cô ấy thế nào.
Tháng 8 năm 2019, không lâu sau khi bắt được quả tang chồng ngoại tình, Khả ly hôn. Cô ấy được nhận nhà, chồng cô ấy gần như ra đi tay trắng. Tôi rất đồng cảm với hoàn cảnh của Khả nên thường xuyên đưa con gái sang nhà chơi với cô ấy. Khả cũng nhận con gái tôi làm con gái nuôi.
Sau đó, tôi đã mai mối cho Khả một vài người nhưng cô ấy đều từ chối. Khả nói với tôi rằng cô ấy đã quá đau khổ vì đàn ông, cô ấy không muốn bước vào một mối quan hệ nào nữa, thà sống một mình còn hơn. Tôi đã nhiều lần khuyên cô ấy nên nghĩ đến hạnh phúc của bản thân nhưng Khả vẫn không thay đổi ý định, tôi cũng đành bất lực.
Tháng 8 vừa rồi, tôi cảm thấy cơ thể có nhiều biểu hiện bất thường, rất hay mệt mỏi và cảm thấy sức khỏe tuột dốc nhanh chóng. Có lần, tôi suýt ngất khi từ nhà tắm bước ra. Chồng tôi sợ hãi nên đã lập tức đưa tôi đến bệnh viện. Bác sĩ nói tôi nên nghỉ ngơi và có chế độ ăn uống lành mạnh hơn. Những năm tháng cố gắng làm việc và thức đêm khiến tôi bị suy kiệt, thiếu máu. Thế nên tôi nghỉ việc và ở nhà tĩnh dưỡng.
Do ở nhà cả ngày rảnh rỗi nên tôi gọi Khả tới ở cùng cho đỡ buồn. Khả cũng có thể hỗ trợ tôi trong việc đưa đón và chăm sóc con gái.
Khi tôi nói việc này với chồng, chồng tôi cũng đồng ý. Anh bảo như thế là tốt nhất, vì tôi ở nhà một mình khiến anh rất lo lắng, bởi tôi có thể ngất bất cứ lúc nào.
Từ ngày Khả đến ở cùng, tôi thấy nhà cửa cũng ấm cúng và rộn ràng tiếng cười hơn. Cô ấy làm công việc online tại nhà nên cũng khá rảnh, trò chuyện nhiều với tôi, chúng tôi cùng nhau nấu ăn. Khả nấu ăn rất ngon, chồng tôi cũng khen ngợi nhiều.
Thế nhưng tôi không ngờ, Khả ở nhà tôi mới được hơn một tháng thôi đã xảy ra chuyện động trời.
Hôm qua, Khả đưa cho tôi một tờ kết quả xét nghiệm, nói rằng cô ấy đã mang thai được 4 tuần và bố đứa bé chính là chồng tôi. Tôi chết lặng, sau khi bình tĩnh lại, tôi hỏi cô ấy muốn thế nào? Lúc đó tôi còn nghĩ Khả chỉ muốn xin một đứa con để làm mẹ đơn thân. Ngờ đâu cô ấy bảo tôi hãy ly hôn với chồng, cô ấy sẽ kết hôn với anh ta để danh chính ngôn thuận sinh con. Con của tôi cũng quý Khả, cô ấy và chồng sẽ nhận nuôi con. Tôi có thể rời đi với một món tiền lớn và bắt đầu cuộc sống mới!
Nghe mà tôi thấy nực cười. Cuộc sống của tôi đang êm ấm, có chồng con, tuy sức khỏe tôi yếu nhưng tôi đã đến mức nằm một chỗ đâu mà 2 người họ có thể tính toán đẩy tôi ra khỏi nhà như thế?
Điều khiến tôi đau lòng là chồng tôi cũng khuyên tôi ly hôn. Anh ấy nói: “Con cái là vô tội! Hay là chúng ta ly hôn trước, để cô ấy sinh con rồi tính tiếp!”. Chồng tôi cũng hứa sẽ luôn có trách nhiệm với tôi và con gái.
Tôi im lặng, không nói nên lời. Ly hôn ư? Tôi thật sự không nỡ! Nhưng nếu không ly hôn, tôi phải làm sao? Tôi phải giải thích với con gái như thế nào đây?
Ngọc Thương